"Không sao đâu." Đối diện với ánh mắt tự trách của Bạch Thần Tiêu, mi mắt Diệp Mộ Sanh từ từ nhếch lên, cười lắc đầu.
Kỳ thực Bạch Thần Tiêu cũng không làm gì cậu cả, chẳng qua chỉ là tét mông, và cắn rách môi cậu mà thôi.
Mức độ này tuy rất xấu hổ và ngượng ngùng, nhưng cậu vẫn có thể chịu đựng được.
Hơn nữa, nói theo một góc độ khác, nếu cậu biết người mình yêu trước đây có phong cách sống phóng đãng và bừa bãi, không kiêng kỵ cả nam lẫn nữ, trong lòng cậu dù đồng ý cũng sẽ không thoải mái.
Huống hồ Bạch Thần Tiêu không có ký ức, không biết chuyện trước đây là do nguyên chủ làm.
Cho nên muốn bình ổn chuyện này, thì phải để Bạch Thần Tiêu trút giận ra một chút, không thể để anh cứ nghẹn trong lòng mãi.
Mùi máu tanh trong khoang miệng vẫn chưa tan đi, mông lại nóng rát, nhưng Diệp Mộ Sanh lại dùng đôi chân dài trắng nõn kẹp lấy vòng eo, nói: "Là em trước đây quá phóng đãng, học trưởng trừng phạt em cũng là đáng thôi, nhưng từ nay về sau em chỉ để học trưởng một mình ôm em thôi nha."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT