Chờ Bạch Luân đi rồi, Bạch Tranh vội vàng kéo Bạch Thần Tiêu đứng dậy: "Cha đi rồi, còn quỳ cái gì, mau mau mau đứng lên."
"Chị, cảm ơn." Bạch Thần Tiêu đứng dậy, đối diện với ánh mắt Bạch Tranh, mở lời cảm ơn.
"Chị em mình còn khách sáo gì chứ." Bạch Tranh vỗ vỗ vai Bạch Thần Tiêu, cười tủm tỉm nói: "Nhưng nếu em thật sự muốn cảm ơn chị, thì chụp mấy tấm ảnh Mộ Mộ mặc đồ hầu gái gửi cho chị đi, nhất định sẽ đẹp mê hồn!"
Bạch Thần Tiêu: "...Sao chị biết?"
Anh nhớ rõ cha và anh đều không nhắc đến ba chữ "hầu gái" mà.
Bạch Tranh giải thích: "Vì Mộ Mộ không gọi được điện thoại cho em, nên đã gọi cho chị, bảo chị nói với em, kêu em đừng hiểu lầm gì cả, ai da, cười chết chị mất, Mộ Mộ lại mặc đồ hầu gái, còn bị cha nhìn thấy nữa chứ."
Mộ Sanh chắc bây giờ muốn chết cho rồi, ngày thường phong lưu thì thôi đi, giả gái còn bị cha chồng tương lai nhìn thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT