Bạch Luân nghe vậy sắc mặt càng tệ hơn, ngữ khí châm chọc nói: "Ở bên cạnh một người đàn ông có phong cách sống không kiềm chế, đời tư hỗn loạn, anh nghĩ Bạch Thần Tiêu bây giờ còn biết gì là chừng mực sao?"
"..." Lý Tư cũng không thể nói gì hơn, nhưng ông ấy đã nhìn Bạch Thần Tiêu lớn lên, không muốn thấy cặp cha con này cãi vã sinh thù, liền cân nhắc ngôn ngữ một chút, nói: "Có thể thiếu gia cũng chỉ là nhất thời cảm thấy mới lạ, vui vẻ thôi."
Trong mắt Bạch Luân hiện lên một tia lo lắng, nói: "Thần Tiêu không phải là người ham chơi hay tò mò gì, thằng nhóc này một khi đã quyết định điều gì, liền sẽ kiên trì đến cùng. Lần này nó còn nguyện ý dọn đến đây, vậy thì không thể nào chỉ là chơi bời, nói không chừng có một ngày sẽ ngay trước mặt tôi, nói với tôi rằng nó muốn cưới một người đàn ông!"
"Bạch tổng, thiếu gia cậu ấy..." Lý Tư mở môi, đang định nói gì đó, ánh mắt đột nhiên thoáng nhìn một chiếc xe quen thuộc, vội vàng chỉ vào chiếc xe, nói với Bạch Luân: "Bạch tổng, đó là xe của thiếu gia."
Nhìn theo hướng Lý Tư chỉ, Bạch Luân cười lạnh nói: "Đang lo không tìm thấy thằng nhóc này, nó lại tự đưa đến cửa, anh đi gọi nó lên đây cho ta."
Nói xong chờ Lý Tư lên tiếng, Bạch Luân liền mở cửa xe ngồi xuống, xuyên qua cửa sổ xe nhìn chăm chú cách đó không xa.
Lý Tư vừa chạy về phía vị trí xe của Bạch Thần Tiêu, vừa thầm cầu nguyện trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play