Xong việc, Bạch Thần Tiêu chắn ngang, ôm bổng Diệp Mộ Sanh đến mép giường, nhẹ nhàng đặt anh xuống ga trải giường.
Diệp Mộ Sanh rũ rượi trên giường, mệt đến không thở nổi, lông mi ướt đẫm nước mắt, đôi mắt đào hoa phiếm hơi nước nửa khép, đôi môi sưng đỏ khẽ hé mở...
Nhìn chằm chằm Diệp Mộ Sanh, Bạch Thần Tiêu bên ngoài vẫn giữ vẻ mặt lạnh băng, nhưng trong lòng lại vừa đau xót vừa bất đắc dĩ.
Con hồ ly quyến rũ này đúng là thích tìm đường chết...
Khiến anh ấy tự chủ một lần rồi lại một lần tan vỡ trước mặt mình...
Diệp Mộ Sanh đã mệt đến mức không còn sức, anh khẽ nâng mí mắt, đối diện với ánh mắt sâu hút của Bạch Thần Tiêu, cảm giác miệng không còn đau nhức nhiều nữa, giọng nói yếu ớt, vô lực: "Anh trừng em làm gì, em cũng là thấy anh khó chịu vì kìm nén mà."
"..." Bạch Thần Tiêu trầm mặc một lát, thầm thở dài, anh ngồi xuống ôm Diệp Mộ Sanh vào lòng, vừa vươn tay xoa bóp đùi cho anh, vừa nói: "Nhưng bây giờ tôi thấy em khó chịu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play