Ly Việt Từ ra vẻ tủi thân nhưng không nhận được lời an ủi nào từ Diệp Mộ Sanh. Ly Việt Từ cắn môi nhìn chằm chằm sườn mặt Diệp Mộ Sanh. Sau một lúc im lặng, cậu bé vẫn không nhịn được gọi: “Ca ca...”
Diệp Mộ Sanh liếc mắt nhìn Ly Việt Từ, thấy cậu bé rũ mắt, hàng mi dài khẽ run, bàn tay nhỏ nắm chặt góc áo, bất an mà mân mê. Cậu liền dừng xe.
Diệp Mộ Sanh vươn tay lấy cái ba lô vải bạt từ phía sau, ném sang bên cạnh Ly Việt Từ, giọng điệu vẫn lạnh nhạt như thường: “Muốn ăn gì thì tự lấy.”
Dứt lời, Diệp Mộ Sanh một lần nữa khởi động xe, nắm vô lăng lái đi, không để ý tới Ly Việt Từ nữa.
Nhìn con đường thê lương hỗn độn phía trước, lông mày Diệp Mộ Sanh bất động thanh sắc khẽ nhếch lên, sắc mặt lạnh như băng, đôi mắt dần chìm xuống.
Hiện tại đã tìm được người yêu, vậy họ nên đi đâu đây? Người yêu hỉ nộ vô thường, cậu chắc chắn không thể đưa hắn đến căn cứ lánh nạn, vạn nhất có chuyện gì thì không hay.
Xem ra chỉ có thể đi đến đâu hay đến đó, tính từng bước một vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play