Diệp Mộ Sanh ghé vào người Triều Túy Khê, nâng mắt lên, lướt nhìn hắn với vẻ hơi kinh ngạc: “Anh còn biết nấu cơm?”
Đại tổng tài mà lại còn biết nấu cơm sao!
Triều Túy Khê nghe vậy nhướng mày, xoay người đè Diệp Mộ Sanh xuống dưới thân, hơi thở xâm nhập Diệp Mộ Sanh, khóe mắt khẽ cong lên vẻ tà mị: “Anh không những biết nấu cơm, còn biết làm t*nh nữa, em có muốn thử một chút không?”
Diệp Mộ Sanh biết Triều Túy Khê chỉ nói đùa, sẽ không thật sự tiếp tục nữa, cũng lười giả vờ phản kháng, chỉ nhàn nhạt cười với Triều Túy Khê nói: “Anh muốn 'làm' em chết thì anh cứ thử đi.”
“Đây là em nói đấy nhé!” Dứt lời, Triều Túy Khê cố ý làm ra vẻ âm trầm tàn nhẫn, ra vẻ muốn cởi quần áo của Diệp Mộ Sanh.
Nhưng nhìn thấy vẻ mặt bình thản của cậu, như nhìn một tên ngốc vô ngữ mà nhìn chằm chằm hắn, Triều Túy Khê ho khan vài tiếng, xoay người ngồi dậy: “Trêu em thôi.”
Ngồi dậy xong, Triều Túy Khê đưa tay ôm Diệp Mộ Sanh lên đùi mình, bưng bát cháo đặt ở bên cạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT