"Đồ lưu manh." Diệp Mộ Sanh hừ lạnh nói.
Cơn ngứa qua đi, Triều Túy Khê xụ mặt, lạnh lùng nói: "Khẩu thị tâm phi."
Rõ ràng là ước gì anh hôn cậu...
"Không, Cố tổng, trong lòng tôi vẫn y nguyên đang mắng anh là đồ lưu manh." Diệp Mộ Sanh nói xong, rút một tờ khăn giấy từ trong xe ra, ghét bỏ lau môi, ngữ khí thờ ơ.
"..." Triều Túy Khê bất đắc dĩ, diễn! Diễn! Em cứ tiếp tục diễn đi!
"Đi thôi, tôi muốn ngủ trưa." Diệp Mộ Sanh vứt tờ khăn giấy, nhìn chằm chằm Triều Túy Khê với vẻ mặt đen như đít nồi, nén cười nói.
"Ngủ ư? Em mơ à." Triều Túy Khê khởi động xe, nhìn thẳng phía trước nói: "Lần này anh đổi đường đi thật ra là muốn đưa em đi phỏng vấn một quảng cáo, quảng cáo này rất nhiều người tranh nhau muốn đấy. Em thấy anh đối xử với em tốt không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play