Sau chuyện bị rơi xuống nước, Diệp Mộ Sanh thể chất yếu ớt lại lâm bệnh, mọi người liền ở lại Nghi Lâm thêm vài ngày. Chờ bệnh của Diệp Mộ Sanh khỏi hẳn, đoàn người liền khởi hành về kinh.
Vốn dĩ việc chữa khỏi ôn dịch là công lao không thể phủ nhận của Diệp Mộ Sanh, nhưng thân phận của y quá mức nhạy cảm. Khuôn mặt tinh xảo như họa của y khó mà quên được, chỉ cần điều tra một chút là sẽ biết y từng là tiểu quan.
Diệp Mộ Sanh sợ gây rắc rối cho Lâu Thù Lâm, nên đã gợi ý Lâu Thù Lâm khi về kinh nói rằng thuốc giải ôn dịch là do các vị ngự y cùng nhau nghiên cứu chế tạo ra.
Mặc dù Diệp Mộ Sanh đã chữa khỏi ôn dịch, nhưng Lâu Thù Lâm cũng lo sợ một khi Diệp Mộ Sanh bộc lộ tài năng, sẽ có người bóc trần thân phận của y, rồi chèn ép, cười nhạo y.
Hiện giờ Lâu Thù Lâm còn chưa lên ngôi, làm chuyện gì cũng sẽ bị hạn chế. Thân phận của Diệp Mộ Sanh bị vạch trần vào lúc này, đều không tốt cho cả hai người.
Bởi vậy, Lâu Thù Lâm liền đồng ý đề nghị của Diệp Mộ Sanh, truyền vài vị ngự y đến phòng trong.
Lâu Thù Lâm ngồi ở vị trí trên, mặt không biểu cảm trầm giọng nói: "Các vị đại nhân, Mộ Sanh thân thể không tốt, bổn vương không muốn hắn bị việc triều đình làm phiền lòng. Lần này chữa khỏi ôn dịch, các vị đại nhân đều có công lớn. Nếu không phải các ngươi đồng lòng nghiên cứu thuốc, ôn dịch này không biết còn cướp đi sinh mạng của bao nhiêu người nữa. Hồi kinh sau ta chắc chắn sẽ tâu tốt vài lời trước mặt phụ hoàng vì các vị đại nhân."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play