Diệp Mộ Sanh như không hề chú ý đến Lâu Thù Lâm, hoàn toàn phớt lờ hắn. Lâu Thù Lâm cũng không tức giận, trước tiên đặt chén sứ sang một bên, rồi trải áo choàng ra khoác lên người Diệp Mộ Sanh.
Duỗi tay bao lấy bàn tay ngọc ngà thon dài đang cầm thảo dược của Diệp Mộ Sanh, cảm nhận lòng bàn tay lạnh buốt, ánh mắt sâu thẳm của Lâu Thù Lâm lóe lên một tia đau lòng. Hắn trực tiếp giật lấy thảo dược trong tay Diệp Mộ Sanh, ném sang một bên.
Lâu Thù Lâm nắm tay Diệp Mộ Sanh, bưng chén sứ lên, đưa đến bên môi y, lạnh mặt trầm giọng: "Trước uống thuốc đi đã."
Diệp Mộ Sanh mệt mỏi nhấc mí mắt, "Ừm" một tiếng, lặng lẽ mở đôi môi hồng hào, ngậm lấy vành chén sứ. Ngay sau đó, vị thuốc bắc ấm nóng và chua chát từ từ chảy vào miệng.
Khi chén sứ chỉ còn lại bã thuốc, Lâu Thù Lâm đặt chén xuống. Một tay hắn lấy ra một gói giấy nhỏ từ trong ngực, vừa hỏi: "Đắng không?"
Diệp Mộ Sanh liếc nhìn gói giấy trong tay Lâu Thù Lâm, liếm đôi môi còn dính nước thuốc màu nâu, cười tươi tắn: "Đắng hay không, chàng nếm thử chẳng phải sẽ biết sao."
Động tác mở gói giấy của Lâu Thù Lâm khựng lại. Hắn ngẩng đầu lên, có chút đề phòng, bất đắc dĩ nói: "Ngươi đừng có bỏ thuốc mê ta nhé. Ngươi muốn thức đêm thì ta sẽ thức cùng ngươi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT