Nhìn bóng lưng Diệp Mộ Sanh, khóe môi Chu Lạc Ly cong lên một nụ cười nhẹ nhàng. Cậu ta quả nhiên không nói sai, Mộ Sanh đích thực rất đáng yêu.
Nhưng không lâu sau, nụ cười trên môi Chu Lạc Ly biến mất, lông mày nhíu lại thành một đường thẳng, đôi mắt bình tĩnh cũng gợn sóng.
Diệp Mộ Sanh như vậy thật sự không thể khiến người ta ghét được, nhưng tình cảm của Cậu dành cho Diệp Mộ Sanh chỉ đơn thuần là tình anh em sao?…… Chính cậu cũng không rõ.
Khi sắp bước vào phòng ngủ, Diệp Mộ Sanh đột nhiên dừng bước, quay người lại nói: "Đúng rồi, rửa xong bát thì lau bàn nhé. Nhanh lên, chúng ta còn phải đến trường đi học."
Nhìn khuôn mặt quen thuộc của Diệp Mộ Sanh, lông mày nhíu chặt của Chu Lạc Ly giãn ra, gật đầu đáp: "Tớ biết rồi."
Đợi Diệp Mộ Sanh vào phòng ngủ, Chu Lạc Ly bưng hai cái bát trên bàn vào bếp. Đổ hết nước lèo, cho một ít nước rửa chén vào bát, Chu Lạc Ly mở vòi nước và bắt đầu rửa bát.
Nhìn những bọt xà phòng nổi lên giữa các ngón tay, suy nghĩ của Chu Lạc Ly bay xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play