Vừa rồi trên mái hiên đã khiến hắn chảy máu mũi, Lâu Thù Lâm thật sự không dám đứng gần mà nhìn chằm chằm Diệp Mộ Sanh như vậy, bởi vậy liền quay đầu đi, lùi lại mấy bước.
“Ngươi thật đúng là không biết xấu hổ, mau mặc quần áo vào!” Lâu Thù Lâm siết chặt tay ra sau lưng, gân xanh nổi lên, cố nén nội tâm kích động, lạnh giọng quở mắng.
“Chẳng phải công tử nói cởi hết tiếp khách càng tốt sao? Sao ta cởi ra công tử lại không vui?” Diệp Mộ Sanh khẽ cười, mặc kệ y phục vẫn treo trên cánh tay, chân trần nhẹ nhàng dẫm lên sàn nhà, bước về phía ánh mắt của Lâu Thù Lâm.
“Ta không phải khách của ngươi, mau mặc quần áo vào.” Lâu Thù Lâm khó chịu nói. Mẫu phi vẫn luôn giáo dục hắn chớ trầm mê sắc đẹp, hắn cũng chẳng phải loại người tùy tiện, bởi vậy dù có chút động lòng, cũng không thể nào trực tiếp đòi người được.
“Thật sao?” Diệp Mộ Sanh vươn tay níu giữ Lâu Thù Lâm đang muốn rời đi, kề sát thân thể mình vào hắn: “Không phải khách của ta, vậy vì sao công tử lại ở trong phòng ta? Công tử đừng khẩu thị tâm phi, muốn ta hầu hạ công tử cứ việc nói thẳng, ta chắc chắn sẽ hầu hạ công tử thật tốt, làm công tử…”
Lòng Lâu Thù Lâm rúng động, sợ mình không kìm được, không đợi Diệp Mộ Sanh nói hết, liền sa sầm mặt vươn tay đẩy mỹ nhân đang dán vào lòng hắn ra.
Nhưng ai ngờ thân thể mỹ nhân quá đỗi mảnh mai, hắn căn bản không dùng chút sức nào, Diệp Mộ Sanh đã ngã xuống đất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT