“Công tử, xin cáo từ.” Diệp Mộ Sanh bắt trọn được vẻ lo lắng trong mắt Lâu Thù Lâm, kìm nén sự hưng phấn trong lòng, rồi thản nhiên vứt đóa hoa rơi trong tay xuống, xoay người rời đi.
Nhìn bóng dáng gầy yếu của Diệp Mộ Sanh, Lâu Thù Lâm không lập tức đuổi theo. Khi ánh mắt hắn chuyển sang đóa hải đường có chút tàn tạ trên mặt đất, hàng lông mày hắn càng nhíu chặt hơn.
Liệu người này có giống như đóa hải đường kia, từ kiều diễm ướt át rồi dần tàn phai…?
Nhưng điều đó thì có liên quan gì đến hắn đâu? Họ hôm nay vừa mới gặp mặt, y chỉ là một tiểu quan đẹp mà thôi.
Cho dù tàn phai, thì đó cũng chỉ có thể trách mệnh y bạc bẽo.
Lâu Thù Lâm lại liếc qua đóa hải đường ấy, rồi vận khinh công, nhảy lên nóc nhà, nhìn xuống bóng dáng Diệp Mộ Sanh.
Đi được một đoạn đường, dưới ánh mặt trời, Diệp Mộ Sanh cảm thấy đầu óc có chút choáng váng. Y biết Lâu Thù Lâm vẫn chưa đi, vì thế liền dứt khoát dựa vào một thân cây, che miệng nhẹ nhàng ho khan vài tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT