Lâu Thù Lâm mình vận cẩm y đen, đứng sừng sững trên nóc nhà, trên y phục thêu hoa văn kim ám, cổ áo tay áo chỉnh tề đoan chính, tóc dài búi cao trong ngọc quan đen, hai tay chắp sau lưng, mày kiếm hơi nhíu, nhìn xuống hoa và người phía dưới.
Nghe tiếng nhắc nhở của hệ thống, Diệp Mộ Sanh biết Lâu Thù Lâm đang đứng trên mái nhà phía sau mình, chàng thu lại tình ý trong mắt, nén xuống sự kinh ngạc trong lòng.
Lâu Thù Lâm nhíu mày định nhảy xuống, chợt thấy bóng người áo xanh đang ngồi xổm dưới kia quay lưng về phía hắn đứng dậy, rồi từ từ xoay mình lại.
Xuân ba tháng, cảnh xuân hòa thuận vui vẻ, trong viện hoa hải đường nở rộ khắp cành, kiều diễm đỏ tươi, tựa ráng hồng dày đặc, đẹp không sao tả xiết.
Mà so với hải đường kia còn đẹp hơn, chẳng hoa nào sánh bằng, chính là Diệp Mộ Sanh trong bộ sa y màu xanh nhạt dưới tán hoa.
Bốn mắt nhìn nhau trong khoảnh khắc, trong đôi mắt sâu thẳm của Lâu Thù Lâm không khỏi hiện lên một tia kinh diễm.
Hắn đi ngang qua đây, bị những đóa hoa trong viện này hấp dẫn, nên mới nán lại, lại chưa từng nghĩ đến, nơi đây lại có người đẹp hơn hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT