Bùi Triệt quỳ trước bia mộ, dập đầu thật mạnh. Sắc mặt hắn tái nhợt, môi cũng mất đi huyết sắc, bàn tay nắm chặt không ngừng run lên nhè nhẹ.
“Chu Vận… Anh xin lỗi… Là anh xin lỗi em… Nếu không phải anh, em cũng… Sẽ không ra đi khi còn quá trẻ như vậy.” Nghĩ đến dáng vẻ Chu Vận trẻ trung xinh đẹp ngày nào, nước mắt hắn không kìm được mà trào ra từ khóe mắt, từng giọt từng giọt rơi xuống đất.
Bùi Tịch đứng phía sau, lạnh lùng nhìn chằm chằm lưng Bùi Triệt.
Mẹ, mẹ thấy không?
Người đàn ông này đang nhận lỗi với mẹ đó, mẹ nói xem con có nên tha thứ cho ông ta không?
Mỗi lần Bùi Triệt dập đầu đều rất mạnh, không hề có chút giả tạo nào. Sau khi dập đầu liên tục mười cái, băng gạc trắng giữa trán hắn đã bị máu đỏ thấm đẫm.
Thấy Bùi Triệt không có ý định dừng lại, Bùi Tịch cũng không có ý định ngăn cản. Diệp Mộ Sanh đành nhẹ nhàng vỗ vai Bùi Tịch, rồi đi về phía Bùi Triệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play