Vào ngày giỗ của Chu Vận, hai người dậy rất sớm, ăn xong bữa sáng rồi ra cửa.
Đang đi trên phố, Bùi Tịch định gọi xe thì chợt nhìn thấy một hàng xe đạp công cộng màu vàng.
“Vợ ơi, em biết đi xe đạp không?” Bùi Tịch hỏi.
“Biết.” Diệp Mộ Sanh nhìn theo ánh mắt Bùi Tịch, nói: “Định đi xe đạp à?”
“Ừm, giờ còn sớm, mộ địa cũng không quá xa đây. Em thử nghĩ xem, dưới ánh nắng ban mai vừa đẹp, anh và em sóng vai đạp xe, gió nhẹ thoảng qua, thổi tung mái tóc chúng ta, một thời thanh xuân niên thiếu, bình dị mà…” Vừa nói, Bùi Tịch vừa dùng ngón tay thon dài trắng nõn vén vài sợi tóc ngắn bên phải của Diệp Mộ Sanh: “Thật sự rất tuyệt vời.”
“Đi thôi.” Diệp Mộ Sanh khẽ hất tay Bùi Tịch, đi tới trước xe đạp công cộng, lấy điện thoại ra, bắt đầu quét mã QR.
Đợi hai người đều ngồi lên xe đạp, Bùi Tịch nháy mắt với Diệp Mộ Sanh, cười nói: “Lần trước em gian lận thắng cuộc, lần này chúng ta tỉ thí lại nhé, sao nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT