Sau khi Diệp Thanh rời đi, hai người nhìn nhau một cái, Bùi Tịch ngượng ngùng cười.
“Vợ ơi, mẹ em đi rồi.” Bùi Tịch chớp chớp mắt, cười tươi rạng rỡ.
“Ừm, đến lúc làm chính sự rồi.” Diệp Mộ Sanh bình tĩnh gật đầu.
Bùi Tịch tự động hiểu “chính sự” thành chuyện đó, mắt anh ta sáng lên, kích động nói: “Chính sự? Được thôi, em tự cởi hay là…”
Nhưng lời chưa dứt đã bị Diệp Mộ Sanh liếc mắt lạnh lùng, và hắn ta im bặt.
Nghĩ đến vừa nãy mình đã hiểu lầm, giờ Bùi Tịch cũng hiểu lầm, lòng Diệp Mộ Sanh thấy cân bằng hơn, cậu cười thầm, bề ngoài vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng không cảm xúc.
“Tôi nói chính sự là cậu hát.” Diệp Mộ Sanh nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play