"......Mộ Sanh......cậu đến rồi sao?" Không biết vì sao, Chu Lạc Ly cứ cảm thấy Diệp Mộ Sanh sẽ đến.
"Ừ, tớ đến rồi." Diệp Mộ Sanh nhìn thẳng Chu Lạc Ly gật đầu nói.
Liếc nhìn Diệp Mộ Sanh, Chu Lạc Ly lại nhắm mắt dựa vào bia mộ, uống một ngụm bia lớn. Bia tràn ra từ môi mỏng của Chu Lạc Ly chảy xuống cổ tái nhợt, trông thật sa đọa suy sụp.
Trong không khí vang lên một tiếng thở dài khe khẽ, mang theo chút ý cười và bất đắc dĩ, nghe thật dịu dàng. Sau đó, Diệp Mộ Sanh vốn có chút thói quen sạch sẽ không chê bẩn, trực tiếp ngồi xuống cạnh Chu Lạc Ly.
"Bia ngon đến vậy sao?" Nói xong, Diệp Mộ Sanh trực tiếp giật lấy chai bia còn nửa bình trong tay Chu Lạc Ly.
"......" Bị giật mất bia, Chu Lạc Ly mở to mắt không vui nhìn chằm chằm Diệp Mộ Sanh. Nào phải không còn nhiều bia nữa đâu? Làm gì phải giật của hắn.
"Tớ không biết mở bia." Như thể biết Chu Lạc Ly đang nghĩ gì, Diệp Mộ Sanh cười với Chu Lạc Ly.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play