"Thời tiết kiểu gì thế này! Nóng chết mất!"
"Vào trong đi, cái cây nhỏ kia mát nhất!"
Nghe thấy tiếng bàn tán của học sinh truyền đến từ bên ngoài, Diệp Mộ Sanh không thể đẩy được Bùi Tịch đang dính người ra, chỉ đành lạnh lùng nói: "Buông ra, có người đến."
Diệp Mộ Sanh vừa nói vậy, Bùi Tịch ngược lại ôm càng chặt hơn: "Không buông, không buông, tôi muốn ôm cậu, dù sao bị thấy thì họ cũng chẳng làm gì được chúng ta."
"Bùi Tịch!" Diệp Mộ Sanh ngước mắt, trừng mắt nhìn Bùi Tịch, trong đôi mắt đào hoa xẹt qua một tia không vui.
"Được rồi, buông ra là được, đừng giận." Bùi Tịch bĩu môi nới lỏng vòng tay, khi tay rút ra khỏi eo Diệp Mộ Sanh, còn tiện thể trượt xuống sờ soạng một chút vào mông cậu.
Mặt Diệp Mộ Sanh tối sầm lại, vừa định đá người thì ba người bạn học vừa nãy cười nói đã đi vào trong rừng cây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play