Bùi Tịch ngậm cây kem sô-cô-la trong miệng, đưa tay giật lấy cây còn lại trong tay Diệp Mộ Sanh. Sau khi xé vỏ, hắn đưa cho Diệp Mộ Sanh nói: "Đây, cho cậu, không cần cảm ơn nhé."
"..." Diệp Mộ Sanh mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm Bùi Tịch. Kem là cậu mua mà, người nói cảm ơn đáng lẽ phải là Bùi Tịch mới đúng chứ?
Thấy Diệp Mộ Sanh không nhận kem, Bùi Tịch xoay tay, đưa kem đến gần miệng Diệp Mộ Sanh, trêu chọc: "Muốn tôi đút cậu không? Được thôi, há miệng ra nào--"
Diệp Mộ Sanh quay đầu đi, tránh được cây kem đang tiến sát miệng mình. Ngay sau đó, cậu đưa tay ra, nhận lấy cây kem rồi hỏi: "Hắn là ai?"
Cắn một miếng kem sô-cô-la, cảm nhận vị ngọt ngào tan chảy trong miệng, Bùi Tịch ôm Diệp Mộ Sanh đi về phía trước, trả lời: "Cấp dưới của ba tôi, Lý Nghi."
"Cậu và ba cậu..." Diệp Mộ Sanh khẽ nhíu mày, nhưng không đẩy Bùi Tịch ra.
Rũ mắt đối diện với ánh mắt của Diệp Mộ Sanh, thấy trong đôi mắt bình tĩnh kia vì mình mà nổi lên vẻ lo lắng, Bùi Tịch dừng bước, khóe môi cong lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play