"Ý gì?" Từ Dịch gãi gãi đầu, vẻ mặt khó hiểu: "Mặt trời của anh?"
"Không có gì, cậu mau về chỗ ngồi đi, sắp vào học rồi." Bùi Tịch lắc đầu nói.
"À..." Từ Dịch lên tiếng, vừa mới quay người lại lập tức quay trở lại, cầm đồ trong tay đưa cho Bùi Tịch nói: "Đại ca, bữa sáng của anh đây."
"Cảm ơn, hôm nay tôi ăn sáng rồi, lát nữa cậu đưa cho Hùng Nhị bọn nó ăn đi." Bùi Tịch nói: "À mà, sau này cũng không cần mua bữa sáng cho tôi đâu."
Sau khi Từ Dịch cầm bữa sáng đi, Bùi Tịch chống cằm nhìn chăm chú cảnh sắc ngoài cửa sổ, đôi mắt phượng hẹp dài hơi nheo lại, khóe miệng cong lên ngày càng rộng.
Nghĩ đến Diệp Mộ Sanh rõ ràng đã đỏ mặt, còn cố tình giữ vẻ lạnh lùng, trừng mắt nhìn mình, Bùi Tịch không nhịn được ôm mặt, bật cười thành tiếng.
Bùi Tịch không biết nụ cười này của hắn, dù âm lượng không lớn, nhưng trong phòng học vốn dĩ rất yên tĩnh, vì vậy lập tức thu hút ánh mắt của các bạn học.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play