"Sao lại dẫn tôi đến đây?" Diệp Mộ Sanh hỏi.
"Không đến đây thì hát ở đâu? Hát qua điện thoại cho cậu, không có cảm giác. Hát trong lớp thì đông người quá. Nếu đã là phúc lợi, vậy chắc chắn phải chọn một nơi không có ai, chỉ riêng hát cho cậu nghe thôi." Vừa nói xong, Bùi Tịch đã đưa tay về phía mặt Diệp Mộ Sanh.
Diệp Mộ Sanh hất tay Bùi Tịch ra, nói: "Hát đi, chọn một trong 'Tuyệt thế tiểu thụ' hoặc 'Thanh Mị Hồ'."
Bùi Tịch nhướng mày nói: "Tôi chưa nói là sẽ hát hai bài đó mà!"
"Ngại à, không dám hát?" Diệp Mộ Sanh nhàn nhạt nói: "Mặt cậu không phải dày lắm sao?"
"Đây không phải vấn đề ngại hay không dám, mà là tôi căn bản không biết hát." Bùi Tịch bất lực nói. Hắn chỉ nghe Diệp Mộ Sanh nhắc tên mấy bài đó thôi, chứ chưa từng nghe bài hát bao giờ, đừng nói là hát. Hơn nữa, hắn cũng không muốn hát mấy bài nghe tên đã thấy "đen tối" như vậy.
Thấy Diệp Mộ Sanh im lặng, Bùi Tịch nhìn chằm chằm hàng mi dài rũ xuống của cậu, đôi mắt phượng hẹp dài lướt qua một tia bối rối. Chẳng lẽ thật sự phải học hát ngay bây giờ để hát cho Diệp Mộ Sanh nghe sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play