"Cái gì?" Bùi Tịch như thể chưa nghe rõ, nhướng mày hỏi lại một lần. Cậu vừa nãy không nghe lầm chứ?
Liếc nhìn Bùi Tịch đang đầy ý cười, Diệp Mộ Sanh không lặp lại lời mình, đứng dậy bưng bát đi thẳng. Người này chắc chắn đã nghe rõ rồi.
"Này!" Bùi Tịch chẳng thèm quan tâm đến khay đồ ăn của mình, vội vàng bước ra khỏi ghế, đi vòng để đuổi theo: "Diệp Mộ Sanh, vừa nãy cậu có phải nói thích giọng tôi không?"
"Tôi có nói thích sao?" Diệp Mộ Sanh dừng bước, mặt lạnh tanh nói.
"Cậu nói giọng tôi dễ nghe, ý tứ chẳng phải là thích giọng tôi sao?" Bùi Tịch cười cợt nói.
"Vô liêm sỉ." Diệp Mộ Sanh mặt lạnh, lách qua Bùi Tịch đang chắn trước mặt, đi về phía bồn rửa bát. Mới ở chung một ngày, cậu đã hiểu, trời có bao nhiêu cao, mặt Bùi Tịch liền dày bấy nhiêu.
Chờ Diệp Mộ Sanh rửa bát xong, cả hai liền về phòng học.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play