“Ngoan nào, đừng khóc.” Diệp Mộ Sanh lấy khăn giấy ra, nhưng vì cậu quá thấp, với không tới mặt của Tiếu Tiếu, nên đành bất lực nói:
“Tiếu Tiếu, tự lau nước mắt đi nhé.”
“Được ạ, Tiếu Tiếu không khóc nữa. Nhưng… ca ca phải giúp Tiếu Tiếu lau cơ!”
Tiếu Tiếu vừa cười vừa lắc đầu, cúi người xuống, đưa mặt lại gần trước mặt Diệp Mộ Sanh.
Diệp Mộ Sanh thở dài bất lực, liếc mắt nhìn mấy học sinh ở gần đó rồi nhanh chóng lau nước mắt cho cậu.
Tiếu Tiếu với bộ dạng hiện tại thật sự không tiện ở lại trường học, may mà sáng nay An Cẩn Thâm chỉ có một tiết, nên Diệp Mộ Sanh liền nhẹ giọng nói:
“Chúng ta về nhà nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT