Nghe An Cẩn Thâm ghen bóng ghen gió, lại hỏi một câu ngây ngô như thế, Diệp Mộ Sanh hơi nhướng mày, khẽ bặm môi.
Tuy biết mỗi nhân cách là một cá thể độc lập, không thể coi họ là cùng một người, nhưng trong mắt cậu, bọn họ đều là một – là người cậu yêu, không có sự phân biệt nào cả.
Trong hoàn cảnh này, đáp án "tốt nhất" đương nhiên là "anh rồi", và Diệp Mộ Sanh cũng định trả lời như thế. Nhưng khi lời còn chưa kịp thốt ra, trong đầu lại hiện lên một khuôn mặt người phụ nữ mờ nhạt.
"Người em thích nhất là mẹ em." Diệp Mộ Sanh mỉm cười, ánh mắt đầy dịu dàng.
Câu trả lời này khiến An Cẩn Thâm đang thấp thỏm đợi nghe như bị dội một gáo nước lạnh: "Anh đang nói ba người bọn anh, không tính mẹ em."
"Em biết mà." Diệp Mộ Sanh vươn tay nắm lấy bàn tay to của An Cẩn Thâm, cảm nhận lớp chai dày trên tay người yêu chạm vào lòng bàn tay mình, khẽ cười: "Trước khi gặp được anh, người quan trọng nhất với em là mẹ."
Thật ra còn có ông, còn có em gái đã mất từ khi mới chào đời, nhưng những chuyện đó hiện tại không tiện nói ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT