Thấy An Cẩn Thâm nhìn chằm chằm mình với vẻ mặt kỳ lạ, không biết đang nghĩ đến chuyện gì đen tối, Diệp Mộ Sanh hừ lạnh một tiếng, cầm lấy gối đầu dùng sức ném về phía mặt An Cẩn Thâm.
Bởi vì ném gối đồng thời, Diệp Mộ Sanh xoay người kéo chăn trùm kín đầu, nên không nhìn thấy khoảnh khắc chiếc gối sắp sửa đập vào đầu An Cẩn Thâm, đôi mắt kia đột nhiên co rút lại, vẻ âm trầm hiện lên, phản xạ có điều kiện bắt lấy chiếc gối đang bay tới.
Nhìn chiếc gối mềm mại trong tay, Nhậm Quý Uyên nhướng mày. Hắn còn tưởng là thứ gì, không ngờ lại là gối đầu.
Ngay sau đó ánh mắt Nhậm Quý Uyên thoáng nhìn người nào đó đang trùm kín chăn trên giường, vẻ lạnh lẽo trong mắt tan đi vài phần, khóe môi khẽ cong lên.
Sự tồn tại của hắn là để bảo vệ chính mình, bởi vậy ngay khoảnh khắc chiếc gối ập đến, hắn đang ngủ say cảm nhận được nguy hiểm, thế là giống như những lần nhân cách chủ gặp nguy hiểm trước đây, tự động tỉnh lại.
Chỉ là hắn không ngờ cái gọi là nguy hiểm mà hắn cảm nhận được lại là một chiếc gối. Chắc là cậu nhóc này đang giận dỗi thôi...
Nhậm Quý Uyên cầm chiếc gối, từng bước đi về phía Diệp Mộ Sanh trên giường, nhưng còn chưa đến gần, đã nghe thấy một giọng nói non nớt nghẹn ngào vì khóc cả đêm vọng ra từ dưới chăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play