"Nhậm Quý Uyên!" Thấy Nhậm Quý Uyên muốn đánh người, Diệp Mộ Sanh vội vàng kêu lên.
Cách gọi này khiến Nhậm Quý Uyên nhíu mày, mím môi không để ý đến Diệp Mộ Sanh, quay đầu định tiếp tục "xử lý" đứa bé, nhưng vừa vươn tay, cánh tay đã bị một đôi tay nhỏ bé nắm chặt.
"Anh đã dạy dỗ nó đủ rồi, chúng ta đi thôi." Sợ chuyện ầm ĩ lên, lát nữa khó thoát thân, Diệp Mộ Sanh dùng sức nắm lấy cánh tay Nhậm Quý Uyên.
"Ném quả táo một chút mà tính là dạy dỗ? Loại người này không đánh cho một trận thì không biết tốt xấu." Nhậm Quý Uyên không hề hất tay Diệp Mộ Sanh ra, trừng mắt đứa bé cười lạnh nói.
Bởi vì hoàn cảnh gia đình và bản thân, vai ác khi còn nhỏ thường xuyên bị chế giễu và đánh mắng, Nhậm Quý Uyên chính là nhân cách được sinh ra để bảo vệ chính mình.
Nhậm Quý Uyên không giống nhân cách chủ An Cẩn Thâm, mắng không cãi lại, đánh không trả đòn. Là một nhân cách bạo lực lạnh lùng, hắn mặc kệ hậu quả thế nào, dù sao người khác đánh hắn một chút, mắng hắn một câu, hắn liền phải đánh trả đến người đó thấy máu.
Bởi vậy, sau khi An Cẩn Thâm tỉnh lại, đã phải bồi không ít tiền viện phí. Nhưng nếu người khác không trêu chọc hắn, Nhậm Quý Uyên cũng rất ít khi chủ động tấn công người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT