“Kỳ thật ba ba ngươi nói xin lỗi vô dụng, bởi vì con vốn dĩ liền không có trách ba.” Đêm qua, khi An Cẩn Thâm tắm rửa cho cậu, cậu đã tỉnh lại một lần, tuy rằng rất nhanh lại hôn mê, nhưng cậu loáng thoáng nghe thấy rất nhiều tiếng xin lỗi.
Nghe thấy Diệp Mộ Sanh nói như vậy, nỗi ân hận trong mắt An Cẩn Thâm càng sâu. Nếu hắn sớm một chút giành lại quyền kiểm soát, Mộ Mộ đã không……
Diệp Mộ Sanh rụt tay về, nhẹ nhàng đặt lên vai An Cẩn Thâm, tiếp tục nói: “Lúc trước khi ba nhận con làm con nuôi, con đã nói với ba đừng hối hận. Ba biết vì sao không?”
“Chẳng phải con sợ ta không cần con sao?” An Cẩn Thâm đột nhiên phát hiện con mèo mình nhận nuôi này, hóa ra không hề đơn giản.
“A, loài người ngu xuẩn!” Diệp Mộ Sanh cười lạnh nói.
“……”
“Kỳ thật con nói như vậy là sợ sau này ba không vượt qua được cái rào cản đạo đức kia, bởi vì ngay từ đầu, mối quan hệ con muốn phát triển với ba không phải cha con, mà là……” Trong ánh mắt kinh ngạc của An Cẩn Thâm, Diệp Mộ Sanh ghé sát vào An Cẩn Thâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT