Ném Diệp Mộ Sanh, người bị chính mình giày vò đến khắp người vết tích, xuống giường, Nhậm Quý Uyên từ tủ quần áo tìm một bộ quần áo, mở cửa đi ra ngoài.
Theo tiếng đóng cửa vang lên, Diệp Mộ Sanh khẽ mở mắt, hơi nước tràn ngập đôi mắt màu xanh lam, ánh lên vẻ phức tạp.
Thân thể này vốn dĩ còn rất non nớt, lại là lần đầu tiên, căn bản không chịu nổi sự tra tấn biến thái của Nhậm Quý Uyên, bởi vậy không lâu sau, cậu đã đau đến ngất đi.
Nhưng cầm thú quả nhiên là cầm thú, hắn hôn cậu, còn phát tiết lên cơ thể cậu, cứng rắn làm cậu đau tỉnh lại.
Chẳng qua sau khi tỉnh lại, Diệp Mộ Sanh cũng không mở to mắt, giả vờ hôn mặc kệ Nhậm Quý Uyên thô bạo cày xới trên người cậu.
“……” Diệp Mộ Sanh vốn định giơ tay sờ khóe mắt bị hôn, nhưng vừa nhấc lên một chút đã thật sự không còn sức lực, vì thế chỉ có thể bỏ cuộc.
Đôi mắt mê ly nhìn trần nhà, chiếc đuôi xù xù bất lực rũ xuống bên hông, Diệp Mộ Sanh khẽ nhếch môi, nhăn mày lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT