An Cẩn Thâm khựng lại một lát, đẩy nhẹ gọng kính, nhàn nhạt nói: "Vậy em lại tìm một người khác đi."
"Không cần, tôi chỉ cần anh." Diệp Mộ Sanh nói xong liền dùng móng vuốt nhặt cành hoa trên đất lên, đứng thẳng người.
An Cẩn Thâm vừa định mở miệng, lại bị cành hoa trong lòng ngực Diệp Mộ Sanh thu hút sự chú ý.
Thấy An Cẩn Thâm nhíu mày, Diệp Mộ Sanh ôm hoa, chậm rãi tiến về phía anh.
"Đây là hoa gì?" Diệp Mộ Sanh còn chưa đến gần An Cẩn Thâm, anh đã hỏi.
"Hoa hải đường." Đôi mắt xanh lam của Diệp Mộ Sanh trầm xuống, trong lòng bổ sung nói, hoa ước định của chúng ta.
Ban ngày thấy An Cẩn Thâm không chịu nhận nuôi mình, Diệp Mộ liền quyết định rời đi trước để An Cẩn Thâm suy nghĩ một chút, sau đó buổi tối lại lén lút quay về nhà anh. Cậu không tin với tính cách của An Cẩn Thâm, sẽ nhẫn tâm đuổi cậu ra ngoài vào đêm khuya.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT