Hai người tỉnh giấc thì đã xế chiều, sau khi rời giường, Diệp Mộ Sanh giúp Cố Mạch Hàn chuẩn bị bữa trưa. Ăn xong, hai người lúc này mới xuống lầu.
Cố Mạch Hàn lái xe đến, Diệp Mộ Sanh mở cửa xe, thấy trên ghế phụ đặt một chiếc gối ôm, không khỏi cười nói: "Hàn Hàn, anh chu đáo quá."
Liếc nhìn chiếc gối ôm mà sáng nay anh về nhà lấy, Cố Mạch Hàn cười nói: "Đối với Mộ Mộ em, anh đương nhiên không thể qua loa được."
Diệp Mộ Sanh dùng gối ôm làm đệm ngồi trên xe, đóng cửa lại, liền nghe thấy Cố Mạch Hàn gọi cậu.
Diệp Mộ Sanh quay đầu, nhìn về phía Cố Mạch Hàn hỏi: "Sao vậy anh?"
"Ngày đó em hỏi anh có thể đừng dịu dàng như vậy không, anh còn chưa kịp trả lời em đã cúp máy." Cố Mạch Hàn nói.
Diệp Mộ Sanh im lặng nhìn Cố Mạch Hàn, anh cười nói tiếp: "Không thể, anh chỉ muốn dành tất cả sự dịu dàng và quan tâm cho em. Đó là câu trả lời của anh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT