Trong bóng tối, Tiết Tiếu có thể cảm nhận được Thẩm Đình Ngôn đang lại gần. 
Khi người đàn ông đi đến bên cạnh cậu, cánh tay Tiết Tiếu vô tình cọ phải lớp vải áo sơ mi mềm mại, mũi ngửi thấy mùi hương độc đáo, dễ chịu trên người Thẩm Đình Ngôn. 
Cuốn kịch bản cuộn thành ống khẽ chạm vào đầu cậu, giọng nói trầm thấp đầy tiếng cười của người đàn ông vang lên ngay trên đỉnh đầu: “Mặt nhăn lại như vậy, không phải chính em muốn đụng mặt sao?” 
Cảm giác trên đỉnh đầu nhẹ như một sợi lông vũ lướt qua, Tiết Tiếu lại rụt cổ lại. 
Bóng tối có thể phóng đại mọi giác quan, ví như vành tai đang nóng bừng kia, vì biết không ai nhìn thấy, nên nó càng cháy bỏng hơn, nóng đến nỗi sau gáy cậu cũng rịn ra mồ hôi. 
Lại như tiếng tim đập, nặng nề như trống đánh, thình thịch thình thịch, vang vọng đinh tai nhức óc. Màn đêm như nước, Tiết Tiếu cảm thấy mình như đang trôi nổi trong nước, lâng lâng, không biết vì lẽ gì… 
Cho đến khi một tia sáng chiếu tới. Thẩm Đình Ngôn đã đi ra cách đó ba bốn mét, nhận thấy Tiết Tiếu không theo kịp, mở đèn pin điện thoại chiếu đường cho cậu, nghiêng đầu hỏi: “Đứng đơ ra đó làm gì, không đi à?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play