Bình minh ló dạng, vệt nắng ban mai xuyên qua khe hở rèm cửa dày cộp của phòng khách sạn, mang theo chút ánh sáng yếu ớt, khiến người khó phân biệt thời gian.
Trên chiếc giường trắng tinh, chăn nệm xộc xệch, nhô lên một ụ nhỏ.
Giản Tuy chống khuỷu tay lên gối, hai tay đỡ cằm, ngắm nhìn Lộ Văn Phi đang say giấc. Cậu vươn ngón tay khẽ vuốt hàng mi Lộ Văn Phi. Làn da anh trắng hơn hẳn hồi huấn quân sự mấy tháng trước, trắng lạnh mà tinh tế. Hàng mi cong vút khẽ khép lại, ngủ say không chút phòng bị.
Trong mắt Giản Tuy, Lộ Văn Phi đẹp ở mọi góc độ, ngắm mãi không chán. Cậu khẽ đặt đầu ngón tay lên giữa đôi mày đang hơi nhíu của anh, nhẹ nhàng xoa, hàng mày Lộ Văn Phi liền giãn ra.
Ngắm nhìn gần nửa tiếng, Lộ Văn Phi vẫn nhắm mắt khẽ lên tiếng, giọng khàn khàn: "Nhìn gì vậy?"
"Anh không mở mắt, sao biết em đang nhìn anh?" Giản Tuy đáp.
Lộ Văn Phi khẽ động mi mắt, ánh mắt chạm phải đôi con ngươi đang ánh lên ý cười của Giản Tuy. Anh khẽ nhếch môi, hàng mi rung động nhẹ, nói: "Đây chẳng phải đang nhìn rồi sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play