Rèm cửa phòng không kéo, sáng sớm chân trời vừa ló dạng, phía đông ửng lên màu trắng bụng cá, ánh sáng nhè nhẹ chiếu vào phòng. Giản Tuy tỉnh sớm hơn Lộ Văn Phi, cậu nằm nghiêng trên giường, tay chân đều gác lên người Lộ Văn Phi, như một con bạch tuộc vậy.
Cậu tỉnh đã lâu, đáy mắt mới chậm rãi có thần sắc trở lại.
Cậu nghĩ mình bình thường ngủ rất nghiêm chỉnh, trước khi ngủ thế nào, tỉnh dậy vẫn thế ấy, sao đổi sang giường này, lại... chiếm tiện nghi của người ta rồi.
Cậu nằm nghiêng, trong tầm mắt là sườn mặt Lộ Văn Phi. Anh nhắm mắt ngủ, độ cong của hàng mi từ bên cạnh nhìn rất rõ ràng và đẹp, đối diện với mặt Giản Tuy, vừa vặn có thể thấy nốt ruồi lệ ở khóe mắt.
Một chấm đen nhỏ xíu, như cố ý chấm lên vậy, tựa như thêu hoa trên gấm, khí chất toàn thân hòa quyện giữa xa cách và yêu mị. Khi nhắm mắt ngủ, anh phảng phất như một mỹ nhân đang chờ đợi hoàng tử đến đánh thức bằng nụ hôn.
Mỹ nhân ngủ, quả thật rất hợp với gương mặt này của Lộ Văn Phi.
Giản Tuy khẽ cong khóe môi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT