Bình minh hé rạng nơi chân trời, ráng bình minh ửng lên màu trắng bụng cá. Không khí buổi sớm se lạnh, những giọt sương trên lá cây theo gân lá trượt xuống, rơi tí tách vào lớp bùn đất.
Thư Lâm tỉnh giấc. Cô thấy Ninh Dực vẫn còn ngủ trên ghế phụ phía trước. Nhẹ nhàng hết mức có thể, cô mở cửa xe bước xuống. Du Phong Nguyệt đã không lên xe suốt đêm, công việc canh gác luôn do một mình anh đảm nhiệm. Thư Lâm ban đầu cũng muốn thay ca, nhưng mỗi lần cô ngỏ lời, Du Phong Nguyệt đều không mấy để ý, mọi thứ vẫn diễn ra như cũ.
Bên ngoài, Du Phong Nguyệt quay lưng về phía cô, đứng gác bên đống lửa tàn. Chiếc kính râm đặt ngay trong tầm tay anh. Thư Lâm rón rén bước tới, muốn hỏi Du Phong Nguyệt có muốn ăn chút gì không.
Cô còn chưa đến gần, khi khoảng cách giữa họ vẫn còn hai mét, Du Phong Nguyệt đã quay đầu lại.
Thư Lâm nhìn rõ toàn bộ khuôn mặt Du Phong Nguyệt.
Một gương mặt với ngũ quan sâu sắc, tuấn mỹ. Dù cả đêm chưa ngủ, anh cũng không lộ vẻ mệt mỏi. Biểu cảm trên gương mặt anh lạnh lùng, sống mũi cao thẳng khiến anh trông khó gần.
Thư Lâm chạm phải ánh mắt anh, không khỏi lùi lại một bước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT