Hai ngày liền không ngủ không nghỉ, họ đến gần địa điểm trong thư của Biên Miểu. Trong núi sâu rừng già, màn đêm bao phủ. Bóng cây đung đưa, dưới gốc cây có một đống lửa, Lăng Duật Canh ngồi khoanh chân bên cạnh.
Tiếng cành lá khô khốc lạo xạo dưới chân.
"Ở đây còn một cái bánh." Sở Thuấn lấy ra một cái bánh từ trong túi đưa cho Lăng Duật Canh.
Lăng Duật Canh: "Không đói, con ăn đi."
Sở Thuấn ngồi xuống bên cạnh hắn, "Tiếc là không có thời gian vào núi săn bắn, nếu không cũng không để sư tôn không có gì ăn."
Lăng Duật Canh nghiêng đầu nhìn y một cái. Sở Thuấn cúi đầu, mặt mày cũng dịu ngoan rũ xuống, đường nét sườn mặt thanh tú, đã có thể nhìn thấy vẻ tuấn lãng sau này. Y một tay cầm gậy gỗ khều đống lửa, tay kia cầm cái bánh khô, cúi đầu nhấm nháp từng miếng nhỏ.
Một tấm lòng hiếu thảo thật là cảm động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT