Văn Diệu đứng trên ban công một lúc, khi vào ký túc xá, mùi pheromone còn sót lại trên người đã tan đi. Mỗi lần ở bên Hoắc Nghiên Tây, khi quay lại trường, trên người cậu luôn có mùi hương của anh. Giống như một con sói âm thầm tuyên bố lãnh địa, ý thức lãnh địa đặc biệt mãnh liệt.
Trong ký túc xá vẫn chưa đến giờ tắt đèn. Văn Diệu đi tắm, rồi quấn khăn tắm ra khỏi phòng. Cậu ngồi vào bàn, mở máy tính, tìm kiếm một vài từ khóa: "18 tuổi cưỡng chế đánh dấu Omega", "Tập đoàn Hoắc thị"... Sau vài vòng tìm kiếm, cậu tìm thấy một bài đăng có độ nóng tăng vọt.
Bài đăng nói về việc người thừa kế của một tập đoàn nào đó "mặt người dạ thú", đưa ra những bằng chứng có sách mách có chứng. Có người cho rằng chủ bài viết đang kể chuyện, cũng có người hóng hớt không ngại chuyện lớn. Văn Diệu bấm vào trang cá nhân của chủ bài viết, phát hiện người này chỉ đăng duy nhất bài đó.
Cậu định tra địa chỉ IP của bài viết, thấy được địa chỉ đại khái, ở ngay thành phố A, cùng khu vực với họ. Đối phương có thể là Omega năm xưa đó, hoặc là người quen biết lúc bấy giờ.
Đợi khi cậu F5 lại, bài viết đã bị xóa.
Sự việc tối nay không có cơ hội lên men, vừa có manh mối đã bị dập tắt. Trưa thứ Tư, Văn Diệu nhận được điện thoại của bố cậu. Bố cậu nói hôm nay ông đến thành phố A, gọi cậu ra ngoài ăn cơm cùng. Bữa cơm này không mấy vui vẻ.
Bố cậu đến đây công tác. Vì Văn Diệu, nhà họ Hoắc đã gây khó dễ cho ông ở một số nơi, tiện thể nhắc nhở cậu, bảo đứa con trai Alpha của ông tránh xa Hoắc Nghiên Tây một chút. Đến lúc này, bố Văn mới biết việc cậu là Alpha đã được mọi người biết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play