Đêm khuya tĩnh lặng, ánh trăng sáng tỏ treo cao, khiến đêm tối không quá đen. Tán lá dày đặc lay động theo gió, bóng cây đung đưa, tiếng gió xào xạc. Lá rụng trên mặt đất bị gió cuốn lên không trung.
Người Alpha đã xé bỏ vẻ ngoài lịch thiệp, đè Văn Diệu vào thân cây.
Chiếc áo phông cộc tay màu đen của Văn Diệu nhăn lại. Cậu đã tắm trước khi ra ngoài, trên người vẫn còn hương dầu gội và sữa tắm tươi mát. Mỗi một tia hương thơm đều như hóa thành chất xúc tác kích tình tốt nhất.
Hơi thở hổn hển của hai người đan xen vào nhau.
Văn Diệu ngửi thấy mùi pheromone của Hoắc Nghiên Tây, hé đôi môi đang dán chặt, vươn tay ôm lấy sau gáy anh, xâm chiếm từng ngóc ngách trong khoang miệng, cướp lấy hơi thở ở nơi đó, để lại dấu vết của mình.
Cậu không phủ nhận, sau nhiều ngày ở trường học, đã nghĩ đến Hoắc Nghiên Tây rất nhiều lần. Nếu không ở ngoài giờ huấn luyện làm gì đó để giải tỏa năng lượng thừa, cậu không thể đảm bảo mình sẽ không làm ra chuyện gì khác.
Giữa môi răng giao triền, phát ra những âm thanh mập mờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play