Tiếng nước trong phòng tắm dừng lại, Văn Diệu bước ra. Nước trên người chưa kịp lau khô. Cậu đứng cạnh bàn, ngửa đầu uống một ngụm nước khoáng. Trước khi vào phòng tắm, tin nhắn đã có hồi âm.
Văn Diệu hỏi Hoắc Nghiên Tây tối nay đi đâu, Hoắc Nghiên Tây nói có bạn bè hẹn đi đánh tennis.
Ánh đèn chiếu lên thân hình cao gầy, lớp da thịt dính bọt nước tạo nên một vẻ quyến rũ, cơ bắp toát ra sức sống mãnh liệt.
Uống hết chỗ nước còn lại, Văn Diệu bóp chai bẹp dí, "loảng xoảng" một tiếng rồi ném vào thùng rác.
Đèn neon trên phố sáng lên, Văn Diệu bắt taxi đến gần quán bar. Mái tóc đen lòa xòa trước trán. Một tay cậu xách balo, một tay đút túi, tâm trạng vui vẻ huýt sáo một điệu nhạc nhỏ.
Chỉ là còn chưa vào đến quán bar, cậu đã nghe thấy một tiếng "Văn thiếu gia".
Bước chân Văn Diệu khựng lại, cậu hơi nghiêng người, thấy một người đàn ông trung niên mặc vest đen đang ăn cơm hộp — đó là tài xế của Hoắc Nghiên Tây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT