*từ chương này mình sẽ thay từ chỉ nhân vật Loseus từ “anh ta” sang “cậu” nha.
Nằm trên giường, Silay bóp tấm chăn, nhìn trần nhà. Anh chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ về những phản ứng tự nhiên của cơ thể mình, kể cả lúc này. Trong lòng anh chỉ có sự ăn năn tột độ và sự căm ghét chính cái tư tưởng dơ bẩn của bản thân: "Sao mình lại có ý nghĩ tà ác như vậy chứ!"
Hệ thống nói: "...Đúng vậy."
Sau mười phút nằm cứng đờ, Silay tuyệt vọng nhắm mắt lại, nói với hệ thống: "Đọc cho tôi nghe một đoạn Kinh Thánh đi, để Kinh Thánh gột rửa linh hồn dơ bẩn này của tôi."
"Thật ra cũng không có gì ghê gớm cả." Hệ thống khuyên nhủ, đồng thời búng búng đầu ngón tay không tồn tại của mình, "Đó chỉ là bản năng của con người thôi."
Bản năng sao?
Khuôn mặt của Loseus chợt lướt qua trong đầu Silay, và ngọn lửa trong lòng anh lại càng bùng cháy dữ dội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT