Trong phòng tĩnh lặng, Tô Lâm Ức bị lăn xuống giường, cẳng chân vẫn còn đặt ở mép giường, chăn che phủ từ đầu gối trở lên. Tô Lâm Ức mím chặt môi, không cần Hứa Vân nói, cậu cũng biết bộ dạng hiện tại của mình thảm hại đến mức nào.
Hứa Vân vươn tay, túm nhẹ mắt cá chân cậu, muốn kéo cậu lên, như thể kéo con mồi muốn trốn thoát về lồng. Mọi thứ diễn ra quá tự nhiên, không khí tĩnh lặng, một chút động tĩnh nhỏ thôi cũng đủ khiến người ta lo lắng đề phòng, bồn chồn bất an.
Anh thong thả, vây quanh con mồi trước mắt.
Tô Lâm Ức nhìn anh, anh cũng đang nhìn Tô Lâm Ức.
Hứa Vân không biết biểu cảm của mình lúc này là gì, nhưng từ biểu cảm của Tô Lâm Ức mà đoán ra, biểu cảm của anh lúc này, đại khái là mất kiểm soát. Tô Lâm Ức có chút căng thẳng và... sợ hãi.
Môi anh khẽ nhếch nụ cười nhã nhặn, ôn hòa, ánh mắt sâu thẳm, giống như hồ nước không đáy, "Chạy gì chứ."
Trong mắt Tô Lâm Ức, biểu cảm của Hứa Vân lúc này đặc biệt biến thái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play