"Cộc cộc", khi tiếng gõ cửa vang lên, lầu hai im ắng. Trong phòng, đèn nhà vệ sinh sáng lên, tiếng nước truyền ra từ bên trong. Tô Lâm Ức sáng nay tỉnh dậy, mồ hôi nhễ nhại, không biết sao đột nhiên lại trở nên yếu ớt, chỉ một chút là tim đập nhanh hơn, thở dốc.
Cậu đứng dưới vòi hoa sen, dùng cả quả táo vắt ra dầu gội đầu.
"Tôi mở cửa đây."
Cách hai cánh cửa, giọng Hứa Vân rất mơ hồ, Tô Lâm Ức thậm chí không nghe rõ lời anh nói.
Ngoài cửa, Hứa Vân không nghe thấy câu trả lời, coi như Tô Lâm Ức đồng ý, anh đẩy cửa bước vào.
Trên chiếc giường bừa bộn, chăn nệm lật tung một góc, trống rỗng không có người. Anh nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm, Hứa Vân không đi vào, chỉ đứng ở cửa. Ý thức lãnh địa của Tô Lâm Ức rất mạnh. Khoảng thời gian này, mỗi khi Tô Lâm Ức vào phòng ngủ lấy đồ gì đó, cậu luôn chỉ bảo anh đợi ở cửa. Anh nghĩ Tô Lâm Ức đại khái không muốn người khác vào những nơi riêng tư như phòng ngủ. Hứa Vân không có dục vọng tò mò, cũng rất biết giới hạn.
Ngày thường trêu chọc một chút thì được, nhưng về phương diện này, anh sẽ không vượt rào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT