Tô Lâm Ức lớn như vậy, lần đầu tiên trong đời vấp ngã ngay trong nhà mình mà mất mặt đến thế, dù đau nhưng cậu không rên một tiếng mà ngồi phịch xuống ghế sofa.
Dì Trần mang hộp thuốc tới, Hứa Vân đặt hộp thuốc lên bàn trà, "Cần tôi giúp không?"
"Tôi tự làm được," Tô Lâm Ức nói.
Hứa Vân đáp, "Được thôi."
Việc bôi thuốc thì Tô Lâm Ức đã quá quen, ở những chỗ như đầu gối, tự bôi thuốc vẫn có thể kiểm soát được lực. Cậu cầm tăm bông rửa sạch vết thương. Vài giây sau, cậu ngẩng đầu nhìn Hứa Vân bên cạnh, "Tôi khát."
Dì Trần đi ngang qua nghe thấy, "Để tôi đi lấy nước."
Hứa Vân nhận ra cậu chủ nhỏ không muốn mình đứng nhìn, từ lúc ngã đến giờ vẫn không chịu nhìn thẳng vào anh, đúng là rất sĩ diện. Hứa Vân cũng không cố chấp đứng cạnh nữa, "Dì Trần, dì đi tắm cho Vượng Tài đi, để tôi hầu hạ cậu ấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT