Lực đạo trên môi rất mềm mại, hơi thở nóng bỏng mang theo sự bá đạo, như muốn nuốt chửng mọi thứ.
Thẩm Dịch không biết là đã uống sữa hay ăn bánh kem, hay cả hai, nhưng trên môi cậu có vị thơm ngọt. Điều này khiến Phó Dư Hạc, một người không thích đồ ngọt, cũng không còn bài xích vị “ngọt” nữa.
Cảm giác tê dại lan truyền khắp cơ thể hai người.
Ba giây trước khi Thẩm Dịch cúi xuống, biểu cảm của Phó Dư Hạc hoàn toàn trống rỗng. Sự bối rối hiếm có xuất hiện trên người anh. Nhiệt độ cơ thể tăng lên, máu tuần hoàn nhanh hơn, vành tai nóng bừng, khiến anh nhận ra mình đang có chút lúng túng.
Lòng bàn tay anh đổ mồ hôi. Ánh mắt anh có thể nhìn thấy Thẩm Dịch với đôi mắt và khuôn mặt hiền lành, sạch sẽ, giống như một vũng tuyết trắng tinh đang chờ đợi người khác chạm vào.
Anh nhớ đến lời Thẩm Dịch nói “say rồi”.
Say cái gì? Say sữa sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play