Không khí trong phòng trở nên kỳ lạ, một buổi sáng "huấn luyện" khắc nghiệt đã làm cho Tô Lâm Ức dần trở nên bất lực, thẫn thờ. Buổi kèm học của Hứa Vân dự kiến kết thúc vào hai giờ chiều. Giữa trưa, dì Trần gõ cửa bước vào, hỏi Hứa Vân muốn ăn gì.
Tô Lâm Ức nói: "Làm gì cũng được, anh ta dễ tính lắm."
Hứa Vân cười khẽ hai tiếng: "Đúng vậy dì Trần, dì cứ làm món gì cũng được, cháu không kén chọn đâu."
Giọng anh ôn hòa, nghe có chút ý vị dung túng cưng chiều. Tô Lâm Ức nghiêng đầu nhìn anh, Hứa Vân khẽ cười hỏi: "Sao thế?"
Tô Lâm Ức hừ nhẹ một tiếng rồi quay đầu đi.
Dì Trần thấy họ ở chung "vui vẻ", nụ cười trên mặt cũng tươi tắn hơn vài phần: "Ôi, vậy hai đứa cứ tiếp tục học nhé, dì đi nấu cơm đây."
Sau khi cửa phòng đóng lại, Hứa Vân duỗi người một chút, nhìn đồng hồ rồi nói: "Nghỉ ngơi mười phút."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play