Đại Tráng là tên mẹ Tưởng Trạch Phong dùng để gọi anh trai hắn. Cố Dẫn Chu khi tỉnh lại chẳng nhớ gì, và sau khi kết nghĩa huynh đệ với Tưởng Trạch Phong, mẹ hắn cũng gọi Cố Dẫn Chu bằng cái tên ấy.
Cố Dẫn Chu vốn chẳng cảm thấy gì đặc biệt với tên này. Song, khi nghe những lời ấy thốt ra từ miệng Tưởng Trạch Phong, lần đầu tiên y cảm thấy có chút khó chịu. Chính y cũng chẳng thể nói rõ là khó chịu ở điểm nào.
"Ngươi cứ như trước kia, gọi ta là huynh trưởng là được," Cố Dẫn Chu trầm giọng nói.
"Vâng, huynh trưởng," Tưởng Trạch Phong biết nghe lời, liền sửa lại cách gọi một cách ngọt ngào.
Cố Dẫn Chu rũ mắt nhìn hắn một lúc lâu, bỗng nhiên vươn tay, sờ trán hắn.
Đối phương ngoan ngoãn ngẩng đầu không nhúc nhích. Ánh trăng sáng tỏ đậu trên khuôn mặt hắn, mờ ảo tựa một lớp sa mỏng, đẹp vô cùng.
Lòng bàn tay Cố Dẫn Chu chai sần, có chút thô ráp, nhưng xúc cảm thật tốt. Khi bàn tay y rời đi, Tưởng Trạch Phong có chút muốn giữ lấy tay y. Hắn liếm liếm môi, đầu ngón tay khẽ nhúc nhích trên đùi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play