Sau khi về đến nhà và nằm trên giường, Chúc Mạn không thể ngủ được, đành lấy điện thoại ra xem.
Trong WeChat, có một người gửi cho cô rất nhiều tin nhắn, không phải nói dông dài rằng nhớ cô, thì cũng hỏi xem cô có nhớ anh không.
Chúc Mạn khẽ hừ một tiếng, đóng giao diện trò chuyện với anh, rồi nhắn tin cho Hứa Thi Ý:
“Ngủ chưa? Đưa cho tớ xem tiểu thuyết của cậu đi?”
Chỉ là rảnh rỗi, không có việc gì làm nên gửi tin nhắn, không ngờ Hứa Thi Ý lại chưa ngủ, không biết đang làm gì, lập tức trả lời lại tin nhắn của cô.
[Hứa thơ mộng: Ây do, sao vậy, là vì cậu cảm thấy cô đơn, không ngủ được à, bé yêu của tớ?”
Chúc Mạn nhếch môi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT