Sự “cố ý” này lập tức thu hút không ít sự bàn tán, Thịnh Tiêu cũng chú ý tới. Cậu ta ra hiệu với Dư Tư Nghiên, cả hai cùng bước qua, đứng lại gần đó.
Trước tiên, cậu ta nhìn Chúc Mạn, thấy cô không có vấn đề gì, sau đó mới đưa mắt sang người bên cạnh.
Trên ống tay áo của Cố Tịch là một mảng rượu loang lổ, nhưng anh ta chỉ nhướng mày, cười đầy ẩn ý nhìn người phụ nữ bên cạnh. Còn Chúc Mạn thì nhìn lại anh, vẻ mặt có chút hả hê.
Dư Tư Nghiên lên tiếng, giọng ôn hòa: “Tổng giám đốc Cố, có chuyện gì vậy?”
Cố Thu lập tức xen vào: “Chị Chúc hắt rượu lên người anh tôi.”
Cô ta đứng bên cạnh anh trai mình, giọng nói mang theo chút bất bình.
Rõ ràng là cố ý, cô ta nhìn thấy hết rồi!
Chúc Mạn sắc mặt không đổi, giọng điệu thản nhiên: “Tay hơi mềm.”
Thịnh Tiêu liếc cô một cái, trong mắt thoáng hiện một tia tán thưởng không quá rõ ràng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT