Tuyết rơi chầm chậm trên người hai người, dưới ánh đèn đường vàng ấm, anh ngồi trên ghế dài, hai chân duỗi ra, vòng tay ôm lấy cô.
Bộ dạng đáng thương, đúng là rất biết cách dụ dỗ người khác.
Chúc Mạn thừa nhận, dáng vẻ này của anh khiến cô vừa rối lòng vừa mềm lòng.
Trong chốc lát, cô không nói gì.
Không nhận được câu trả lời từ cô, Cố Tịch khẽ nhếch môi cười tự giễu, chậm rãi buông tay.
Anh hơi cúi đầu, trông có vẻ cô đơn.
Chúc Mạn nhìn anh, chậm rãi ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào gương mặt anh ở khoảng cách gần, khẽ nhếch môi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT