“Sao cô lại dậy rồi? Cô thấy trong người có khoẻ hơn không? Có đói không? Cơm sắp xong rồi.” Đại tỷ Xuân Vũ đang đảo thịt kh, thấy Thái Điệp xuất hiện, lo lắng hỏi.
“Ta khoẻ hơn nhiều rồi, cảm ơn tỷ tỷ đã chăm sóc ta mấy hôm nay. Xuân Phong và dì đi đâu rồi, ta không thấy họ ở nhà.” Thái Điệp đi vào, mỉm cười nhìn Xuân Vũ với vẻ biết ơn.
Qua mấy ngày trò chuyện, cô cũng biết sơ bộ tình hình trong nhà, cũng biết Xuân Phong là một cô gái có y thuật cao thâm. Tất nhiên đấy mới là ấn tượng ban đầu của cô về Xuân Phong, Xuân Phong còn nhiều khía cạnh khác mà phải sau này cô mới biết. Người đang nấu ăn là Xuân Vũ, cũng trạc tuổi cô. Còn có mẹ Xuân Phong hoà ái dễ gần, em trai Xuân Sinh thông minh đáng yêu. Đấy là cảm nhận của Thái Điệp về người nhà Xuân Phong.
“À, Xuân Phong và mẹ ra đồng hái rau rồi. Mấy hôm nữa là đến giao thừa, mọi người đi hái rau bán, cũng mua thêm ít đồ Tết. Xuân Sinh thì đang luyện viết thư pháp cùng đại ca ngươi trong phòng đó.” Xuân Vũ vừa xúc thịt ra đĩa, với giải thích cho Thái Điệp.
“Ồ, rau quả mùa này cũng khó trồng, cũng ít loại nữa. Liệu trồng bán có đủ tiêu Tết không?” Thái Điệp tò mò, nhặt củi châm cho Xuân Vũ, động tác có chút trúc trắc.
“Chuyện này, lúc nào ngươi ra ngoài đi dạo chút sẽ biết.” Xuân Vũ mỉm cười, đổ rau vào nồi, lập tức tiếng xèo xèo phát ra.
Hai mẹ con Xuân Phong về đến nhà đúng lúc bữa cơm trưa vừa sẵn sàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT