“Mẹ không cần mua gì cả, con để đại tỷ đi cùng nhé.” Mẹ Xuân Phong cũng không cảm thấy mình thiếu thứ gì, chỉ yêu cầu con gái lớn đi cùng để 2 người chăm sóc nhau.
“Vâng, con cũng đang định rủ tỷ tỷ đi cùng đây. Lần này cần mua khá nhiều hạt giống, một mình con không vác nổi.” Xuân Phong biết mẹ lo lắng, vui vẻ đồng ý.
Sáng sớm hôm sau, hai chị em Xuân Phong bắt xe bò vào trấn sớm, thậm chí còn không kịp ăn sáng, chỉ kịp mua mấy cái bánh bao rồi rảo chân bước về phía xe ngựa xuống huyện thành. Đang định bước lên xe ngựa, Xuân Phong lại nghe thấy một giọng nói gọi mình: “ Xuân Phong, là muội sao?”. Người nói dần tiến lại gần, Xuân Phong nhận ra hắn chính là Lưu Nhất Hiên, có vẻ hắn cũng đang muốn lên huyện thành.
“Lưu ca ca, ngươi cũng lên huyện thành sao?” Xuân Phong cười hiền lành.
“Ừ, muội đi có chuyện gì thế?” Lưu Nhất Hiên nhìn Xuân Phong, tò mò.
“Ngươi thật là tinh mắt, thế này mà vẫn nhận ra ta.” Xuân Phong cười lớn, trêu chọc hắn.
“Dù muội có bôi gì lên người thì dáng người vẫn thế mà. Hơn nữa 2 người cũng khá nổi bật. Sao 2 người lại ăn mặc thành thế này?” Lưu Nhất Hiên xấu hổ, sờ sờ mũi.
“Con gái như chúng ta ra ngoài có chút không tiện, nên chúng ta phải xử lý chút.” Xuân Phong nói sơ bộ, nhưng Lưu Nhất Hiên vẫn hiểu.
Xuân Phong hôm nay vẫn nguỵ trang bằng những đốm đen vàng và mụn, nhưng đôi mắt to trong veo nổi bật thì lại không thể nào che được, đó là lý do Lưu Nhất Hiên dễ dàng nhận ra cô.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT